Đêm qua đang thiu thiu ngủ, bỗng " bụp " và khét lét lèn lẹt... Cái ti-vi lăn đùng ra, chết không kịp giẫy...
Vô cùng nhiều việc nên từ chối lời mời cà phê sáng...
Anh xui mình nghe " Nghèo " của Lê Cát Trọng Lý...
và làm ra người máy biết yêu
này trái tim mang đầy nghi vấn
và tìm nhau từ trong giấc mơ
Sực nhớ: dạo này bị chê thậm tệ, không ngóc đầu lên nổi: nào lè béo, xấu, nào là đen, da mặt thì xuống cấp... Bụng bảo dạ: " 30 r, tuổi này phong độ giảm sút cũng hợp lẽ tự nhiên...". Mình cũng tự thấy là dạo này xấu hoàn hảo, nhưng trong thẳm sâu tâm hồn vẫn không muốn thừa nhận... Hôm kia "giả vờ " hỏi chị B : " Em dạo này béo, đen hơ chị"... Hy vọng tràn trề là chị sẽ động viên " không đến nỗi nào..." Không ngờ chị giáng cho 1 câu : " Uh "... Chán hẳn...
Vô cùng nhiều việc nên từ chối lời mời cà phê sáng...
Nhưng gần hết buổi sáng vẫn không thể làm được gì... Cứ quanh quẩn đi ra đi vào, khùng khùng điên điên, bứt ra bứt rứt...
Phát hiện ra mình thiếu 1 ly cà phê... Không thể làm được gì nếu không dũng cảm lao ra khỏi nhà...
Góc quán cuối tuần đông đúc... Dạo này đến Trúc Mai Viên, dù khách chật ních quán thì mấy cậu giữ xe cũng chẳng thèm viết số, chỉ cười, hoặc cậu nào không chắc lắm thì hỏi : " 9998 hả chị ?"...
1 cà phê sữa... Đủ thứ âm thanh hỗn tạp...
Nghe đâu đó tiếng tổng sỉ vả 1 vài giáo viên nào đó của 1 vài phụ huynh có con học lớp 9. Nào là đì học sinh trắng trợn, nào là ôn thi Toán 900.000đ, Lí 600.000đ...v.v và v.v...Trong ngành mà thấy xa lạ với " giá " tiền dạy thêm...Vẫn cứ nghĩ khoảng khoảng 500.000đ cho 1 tháng rưỡi luyện vào lớp 10 chứ...
Tự hỏi: Nếu mình mở lớp dạy thêm:
- Bao nhiêu phụ huynh cho con đi học vì kiến thức ?
- Bao nhiêu người cho con đi học chỉ để giải quyết vấn đề về tâm lý ?
SOS chưa tăng lương. Nghe phảng phất trong không khí mùi xăng loại 25.000đ/lít...Anh xui mình nghe " Nghèo " của Lê Cát Trọng Lý...
Thế hệ tôi
phút chốc vui phút chốc buồn
cười một mình khóc cũng một mình
thừa nhiệt tình thiếu niềm tin giàu hy vọng nhưng nghèo hoài bão
mơ ngày dài bỏ đêm sau hát lời ca nguyền tù túng
...Này trái tim đang dần hoá đáphút chốc vui phút chốc buồn
cười một mình khóc cũng một mình
thừa nhiệt tình thiếu niềm tin giàu hy vọng nhưng nghèo hoài bão
mơ ngày dài bỏ đêm sau hát lời ca nguyền tù túng
và làm ra người máy biết yêu
này trái tim mang đầy nghi vấn
và tìm nhau từ trong giấc mơ
Sực nhớ: dạo này bị chê thậm tệ, không ngóc đầu lên nổi: nào lè béo, xấu, nào là đen, da mặt thì xuống cấp... Bụng bảo dạ: " 30 r, tuổi này phong độ giảm sút cũng hợp lẽ tự nhiên...". Mình cũng tự thấy là dạo này xấu hoàn hảo, nhưng trong thẳm sâu tâm hồn vẫn không muốn thừa nhận... Hôm kia "giả vờ " hỏi chị B : " Em dạo này béo, đen hơ chị"... Hy vọng tràn trề là chị sẽ động viên " không đến nỗi nào..." Không ngờ chị giáng cho 1 câu : " Uh "... Chán hẳn...
Ngụm cà phê bỗng ngoài vị đắng xuất hiện thêm vị cay... Thôi kệ...Vặn nút điều khiển cho mọi âm thanh nhòe đi... Về...