Nó vẫn xinh xắn chứ? Ko! Nó già dã man. Chỉ ánh mắt đa đoan của nó là ko tuổi. Sự đa đoan vì thế mà bám riết.
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013
Còn tuổi nào cho em?????????????????
Nó vẫn xinh xắn chứ? Ko! Nó già dã man. Chỉ ánh mắt đa đoan của nó là ko tuổi. Sự đa đoan vì thế mà bám riết.
Cứu cứuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
Có ai có thể nói cho em biết tại sao tự dưng hình nền blog của e tự động bị thay đổi thành ra như thế này không ???????????????????????????????????????????
Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013
đặt tên là gì đây????
SG- nửa đêm, trời vẫn sáng. Chỉ có tâm hồn ta bị rơi vào bóng tối...
Tại ta...
Tại ta...
Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013
Cát ở bến sông lấy bao nhiêu chẳng được
Người của thế gian đâu phải của riêng mình
Chọn một người yêu xây một mối tình
Lọc từng buồng tim giọt máu
Rung động yêu đương giận hờn nung nấu
Có những lúc trào lên như sóng biển cuộn dâng
Lúc âm thầm như những giọt sương đêm
Không dám động sợ tan thành giọt nước ...
Dù chuyện xong rồi, anh xa cách thế
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa.
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa.
Hạnh phúc - hiếm hơn khoé nhìn say đắm
Ghen tuông - dù chua chát cũng thưa hơn!
Ghen tuông - dù chua chát cũng thưa hơn!
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013
Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013
Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013
1 khoảng thời gian ngắn với những biến động không ngờ...
Vui buồn lẫn lộn...
Dù sao thì nó cũng đủ tỉnh táo để hiểu rằng: với Người, nó chỉ là 1 trong những sự chọn lựa. Nó sẽ luôn phải cố gắng để trở thành người biết điều là vì thế...
Sao mà đắng đót, xót xa...
Và không hiểu sao đến tận hôm nay nghe lại " Hoa dại", " Cơn bão nghiêng đêm ", " Lặng yên " nó vẫn khóc... Hình như nó khóc vì sợ mong manh. Uh, cuộc đời, mọi thứ đều mong manh...
Nó không hề biết rằng thật ra nó rất cô đơn...
Nó đã biết thêm những điều mà lẽ ra nó không nên biết...
Thôi nhé! Bình yên ơi!
Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013
Thêm 1 mùa xuân...
Nha Trang ngày cuối năm...
Chú à!
Vậy là thêm 1 năm nhà mình đón năm mới mà vắng chú. Mùa xuân thứ 10...
Hôm nay cháu lại đi mua hoa mới lên thay cho chú. Lần này cháu mua cả hoa đào cho chú nữa. Cháu mua 3 bó như thế cơ - 1 cho chú, 1 cho mẹ của nhỏ bạn, và 1 cho thằng em học SP Toán sau cháu 1 khóa... NGhĩa trang chiều cuối năm nhuốm 1 màu xa xót...
Mỗi lần nhìn hình chú qua làn khói hương là thêm 1 lần cháu hiểu rằng nỗi mất mát trong mình còn nguyên vẹn... Mất chú - nỗi đau mất người thân đầu tiên trong đời - không thể nguôi ngoai...
Tròn 30. Có lẽ vì bản chất là 1 người yếu đuối nên cháu hay bị ám ảnh bởi nỗi buồn, nhạy cảm với những gì là cay đắng... Giá như chú biết được từ ngày chú ra đi, nhà mình đã trải qua thật nhiều sóng gió...
Giá như chú ở lại với mẹ con cháu lâu hơn...Giá như chú biết rằng chú là niềm an ủi duy nhất của mẹ con cháu trước những lời mắng chửi, rủa sả của bà...Giá như chú biết được cháu bây giờ đã lớn - hào sảng, tự tin, ( vỏ bề ngoài ) mạnh mẽ, thậm chí ngoa ngoắt thì sự thật, thẳm sâu trong tâm hồn đầy xước sẹo, cháu vẫn bị ám ảnh bởi tuổi thơ dữ dội...
Là anh chị cả, bố cháu bươn chải không nề hà, mẹ cháu quá hiền lành, tử tế - sống hết lòng, hy sinh tất cả cho mẹ và các em, vậy mà gia đình mình vẫn không bình yên nổi...
Nhìn cuộc đời mẹ mà cháu sợ. Cháu cảm thấy cuộc đời cháu nhất định phải gọn gàng, nhẹ nhõm hơn. Được hy sinh vì người khác là 1 cuộc đời có ý nghĩa. Nhưng không phải lúc nào sự hy sinh cũng mang lại hạnh phúc. Cộng với không nhiều may mắn trong tình yêu, suy nghĩ làm bà mẹ đơn thân luôn thường trực và thường xuyên bùng lên trong cháu...
Chú à! dạo này bà hay khen cháu và cu Bình. Lấy lòng bà qua từng bữa ăn, từng bát canh rau tự tay nấu, dễ mà khó. Tuổi 30, nhận được lời bà khen, cháu cười khì khì mà như muốn khóc nấc lên từ tận trong lòng. Lời khen muộn màng mà cháu thèm khát, cháu đã phải gồng mình qua bao nhiêu tủi buồn, cay đắng...Bình cũng hay nấu đồ ăn cho bà. Bà khen nó ngoan vì là con trai 1 mà không phá phách, đua đòi. Nhờ ông bà phù hộ, nó ngoan thật chú à...Nhìn Bình, chả hiểu sao lúc nào cháu cũng nghĩ đến sự lăn xả, hy sinh. Cháu cứ luôn nghĩ rằng cháu sẽ dành nửa cuộc đời mình để sống vì nó, sẵn sàng đánh đổi vì nó... Chỉ ước sao cho cuộc đời nó may mắn, bình yên, đúng như cái tên của nó - Thanh Bình.
...
Ngày mới sang rồi chú ạ. Đêm nay sẽ là đêm giao thừa - đất trời giao thoa, âm dương đồng hiện, cháu biết rằng chú sẽ về, vẫn ăn tết cùng cả nhà , chỉ khác xưa 1 điều: bây giờ chú chỉ cười mà không nói...
Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013
Gói mùa...
Khép năm...Bao nhiêu bộn bề, buồn vui, trăn trở...
Tạ ơn Trời Phật đã phù hộ cho cả nhà năm qua... Và hy vọng sự bình an trong năm mới...
Liên hoan tất niên...
Định thấy xấu hổ vì mấy năm gần đây, năm nào cũng là kẻ duy nhất được nhận lì xì cùng với đám nhỏ ( Ở Hermann, mình đúng là ko quý nhưng hiếm )... Nhưng thôi...
Tạ ơn Trời Phật đã phù hộ cho cả nhà năm qua... Và hy vọng sự bình an trong năm mới...
Liên hoan tất niên...
Định thấy xấu hổ vì mấy năm gần đây, năm nào cũng là kẻ duy nhất được nhận lì xì cùng với đám nhỏ ( Ở Hermann, mình đúng là ko quý nhưng hiếm )... Nhưng thôi...
Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013
Thầy cô sẽ giữ mãi mùa Xuân...
Nha Trang, chiều cuối
năm...
Thầy cô kính yêu!
Con nhận được tin nhắn của cô báo là cô vừa gửi cho con 1 bài viết như 1 món quà cuối năm. Con điện thoại lại cho cô ngay - vài lời hỏi thăm vội, vài câu nói đùa nũng nịu, vòi vĩnh... Con thấy mình được trở về với thuở 12 ở tuổi 30 tròn trĩnh...
Về nhà, check mail, không thể nào cầm được nước mắt...Lá thư này cô chỉ gửi cho con - đứa con gái duyên số lận đận, muộn màng ; và Tú - đứa con gái yếu đuối, mỏng manh đã 1 lần gãy gánh... Ngàn lần cầu mong để lá thư này không bao giờ cô phải gửi cho Hiếu. Con sẵn sàng đánh đổi 1 điều gì đó của bản thân mình để ước nguyện ấy là sự thật...
Thầy cô yêu quý!
Vậy là năm nay tụi con tròn 30...
30 - mốc thời gian nhiều ý nghĩa...
30 - dấu son trong cuộc đời mỗi con người...
Tụi con của cái thuở 12 non nớt, vụng dại giờ đã già dặn hơn, đang cố gắng để vững vàng hơn, luôn nỗ lực để sẽ sống có ý nghĩa - thành đạt, tử tế, đàng hoàng hơn...
30 - tụi con đã biết thế nào là tiếc, thế nào là đau, thế nào là không thể...
30 - tụi con đã chính thức leo lên chuyến tàu cuộc đời nhiều hứa hẹn nhưng cũng đầy rẫy những thử thách, bất trắc, gian nan...
- Thuở 12 cô đã từng giở quần áo con lên và xuýt xoa vì vết sẹo dài trên cơ thể......... Con cứ ngỡ con đã đi qua những phút giây đau đớn và khủng khiếp nhất của cuộc đời mình. Nhưng không phải thế! Có những vết thương đau âm ỉ và dai dẳng, có những vết thương không thể thành sẹo vì chưa thể lên da non. Khi bất lực trước những khổ đau, đổ vỡ, vấp ngã, thất bại..., con chỉ biết rằng con đã nhiệt thành sống và yêu bằng tất cả sức mạnh của trái tim mình. Và - đương nhiên - con đã đau bằng nỗi đau trọn vẹn mà những trái tim do dự, tính toán, bị chia ngăn không bao giờ hiểu và có được...Quả thật, điều con còn thiếu là biết cách đứng dậy, tiếp tục bước những bước đi thận trọng nhưng tự tin, vững vàng và giàu can đảm...
- Trong công việc : Khi con chuẩn bị làm hồ sơ thi ĐH, cô phân tích cho con thật nhiều, và thầy thì dặn con những lời thấm thía: "Người ta bước vào cuộc sống bằng 2 chân - 1 vật chất và 1 tinh thần. Nhưng ông trời không cho ai tất cả bao giờ. Chính vì vậy mà con phải chọn 1 chân trụ..." Dẫu rằng khi chọn nối nghiệp thầy cô là lúc con thanh thản chọn chân trụ tinh thần nhưng không phải cuộc sống của con không có lúc dậy sóng. Nghề đi dạy đâu chỉ có thanh sạch, tĩnh tại ; những người quanh con - những đồng nghiệp - đâu phải ai cũng đạo đức, tự trọng, đàng hoàng ; dư luận xã hội đâu có dễ dàng thứ tha cho những sai lầm của nghề giáo; chính con cũng đâu đủ rộng lòng với tất cả - vòng tay con cũng không đủ rộng; mình muốn bình yên đâu phải người ta không gạt chân, chọc ngoáy...
Giữ cho mình khỏi lắc lư trên chuyến tàu cuộc đời thật thật thật khó!!!
Lũ tụi con mỗi đứa 1 con đường, mỗi đứa 1 số phận - 1 kiểu thăng trầm...
... Nhưng trên tất cả - thầy cô kính yêu - khi chưa thể nói gì về những điều to lớn, xa xôi thì điều tụi con đã làm được là năm nào cũng rủ nhau về đây đông đủ, đứa nào cũng vui vẻ, khỏe mạnh. Tụi con tìm về với nhau, với thầy cô để tìm thấy những đắp đủ yêu thương sau những tan vỡ, sứt mẻ; tìm thấy can đảm sau những phút cay đắng, yếu lòng... Những phút sum họp ngắn đủ năng lượng cho tụi con tiếp tục 1 hành trình dài...
Gần 20 năm thầy cô là cha mẹ - chừng ấy thời gian tụi con tìm thấy ở ngôi nhà này chất kết dính bền bỉ, dẻo dai. Cuộc sống riêng vội vã, công việc bộn bề... lắm lúc tụi con buông tay nhau, mỗi đứa dạt về 1 hướng; tụi con lãng quên nhau, từ " bạn thân" chỉ còn là khái niệm nhạt nhẽo, mơ hồ. Thật may mắn vì ngày mùng 3 hàng năm là khoảng thời gian ít ỏi mà vô giá để tụi con được ngồi lại với nhau - để nhìn nhau lâu hơn, sâu hơn và sắc hơn...
Tụi con sẽ lại về đông đủ. Vẫn đủ. Và sẽ đông hơn...
Thầy cô sẽ luôn dồi dào sức khỏe và chờ đợi tụi con, tụi con tin như thế...
Con gái: Bích Thảo.
Chủ đề: Đứng lên nào,con gái của mẹ !
BVB - Con ơi, chia tay trong tình yêu đâu đã phải là thất bại duy nhất con sẽ gặp trên đường đời còn rất dài này. Mẹ biết, chuyện tình cảm là rất khó, nhưng không ai giúp được con cả. Tất cả phải do con và mình con. Hãy đứng dậy như hồi con bị ngã khi lẫm chẫm tập đi...Con gái của mẹ!
Trong những đau khổ và khó khăn của cuộc đời là phải biết đứng dậy, và bắt đầu lại từ đầu sau mỗi đổ vỡ. Đứng dậy - bài học đơn giản nhưng không phải ai cũng làm được. Ngay từ bé, khi con bắt đầu mới tập đi, con đã ngã không biết bao nhiêu lần, cái miệng méo xệch, đôi mắt ngấn nước nhìn mẹ như trông chờ. Mẹ có thể đưa tay ra đỡ con, nhưng mẹ đã không làm thế. Và con mẹ vẫn tự mình đứng lên đấy thôi, mặc dù với cái đầu gối rớm máu và đôi mắt trong veo nhòe nhoẹt. Thực sự mẹ đã muốn con hiểu rằng, trong cuộc đời này sẽ chẳng ai giúp được con ngoài chính bản thân con. Bây giờ con mẹ lại vấp ngã trong chuyện tình cảm. Mẹ đã rất buồn khi thấy con mẹ vùng vẫy trong thất vọng.
Nhưng con ơi, chia tay trong tình yêu đâu đã phải là thất bại duy nhất con sẽ gặp trên đường đời còn rất dài này. Mẹ biết, chuyện tình cảm là rất khó, nhưng không ai giúp được con cả. Tất cả phải do con và mình con. Hãy đứng dậy như hồi con bị ngã khi lẫm chẫm tập đi, hãy đứng dậy như mẹ đã kỳ vọng, hãy đứng dậy vì con là đứa con gái bản lĩnh và tự tin, và cuối cùng, hãy đứng dậy vì con là con gái của mẹ…. Đáng lẽ ra những điều này mẹ phải nói với con sớm hơn, biết đâu con mẹ sẽ tránh được những va vấp không đáng có trong cuộc đời. Nhưng bây giờ cũng không phải là muộn, không bao giờ là muộn cả. Mẹ tin, nếu con đã vấp ngã một lần dù trong chuyện tình cảm, hay trong cuộc sống nói chung, thì những điều này sẽ thực sự được con thấu hiểu và thấm thía.
1. Hãy luôn yêu bản thân mình trước khi con yêu người khác
Con đừng bao giờ ngừng yêu và chăm sóc bản thân mình. Hãy luôn là cô gái xinh đẹp, vui vẻ, lạc quan và nở nụ cười ở mọi nơi mọi lúc. Tự chăm sóc bản thân mình là biểu hiện của việc yêu thương bản thân mình. Cơ thể và con người con là do bố mẹ ban cho, đừng bao giờ hủy hoại nó chỉ vì một người đàn ông, hay vì một người nào khác, đặc biệt là người không xứng đáng. Nếu con không thể yêu thương và trân trọng bản thân mình thì con mong sao người nào đó có thể yêu con thực sự? Dù trái đất này có sụp đổ ngay trước mắt, con vẫn hãy thể hiện mình là cô gái đáng yêu như đã từng….Chăm sóc bản thân để hoàn thiện hơn mỗi ngày trong mắt mọi người là việc con nên làm trong từng giây từng phút.
2. Đừng biến nỗi buồn thành thói quen
Sau mỗi cuộc chia tay, nỗi buồn có vẻ ở bên con nhiều hơn là niềm vui. Con có thể buồn, có thể khóc, nhưng nhớ là chỉ trong giây lát. Sau đó, con hãy bỏ ra khỏi đầu tất cả những điều không đáng để nghĩ, không đáng để nhớ. Nỗi buồn không đáng sợ. Nó chỉ đáng sợ khi con biến nó trở thành thói quen. Dù có buồn đến thế nào, con cũng phải học cách giấu nỗi buồn vào lòng, và nuốt nước mắt vào trong, hãy luôn thể hiện mình là một cô gái đầy năng lượng và sức sống. Không ai muốn gặp lại hay dừng lâu ở một cô gái buồn rầu và tẻ nhạt đâu con. Con gái mẹ đừng bao giờ để người khác biết mình đang buồn bã hay chán chường. Hãy giữ bản thân ở trạng thái cân bằng để luôn tràn đầy sức mạnh. Và hãy luôn là cô gái có nụ cười tiếp sức cho người khác, con nhé….
3. Con cần tình yêu chứ không cần một người đàn ông
Dù sau này con có yêu ai và yêu đến thế nào, cũng nên nhớ rằng, đó không phải là người đàn ông duy nhất trên thế gian này. Mẹ biết sẽ thật nghiệt ngã nếu ví tình yêu là một canh bạc, mà ở đó kẻ thua là người tất tay tình cảm của mình, nhưng thực ra người thua hay kẻ thắng đều đau lòng theo một cách khác nhau mỗi khi đứng dậy. Con đừng nghĩ mình trắng tay sau những đổ vỡ của canh bạc đó. Xung quanh con vẫn còn rất nhiều những người đàn ông tốt và xứng đáng hơn là kẻ đã quay lưng lại với mình. Hãy nhớ, cái con cần là tình yêu chứ không phải là một người đàn ông. Cánh cửa này đóng lai, sẽ có cánh cửa khác lớn hơn mở ra. Nếu con quá coi trọng, vật vã vì người đàn ông đã làm con đau lòng, con sẽ khó có thể đứng lên và bắt đầu lại từ đầu.
4. Từ bỏ thói quen là việc cần phải rèn luyện
Con đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể sống thiếu người đó, không thể chia tay, không thể tìm được và không thể yêu ai được nữa. Đó là phản ứng rất tự nhiên của những người sống tình cảm và thường chịu thiệt thòi khi vấp ngã. Chẳng qua con coi người đàn ông đó và việc gặp gỡ anh ta là một thói quen, mà từ bỏ thói quen thực sự rất khó, nhưng không phải không thể. Trước khi quen và yêu anh ta, con vẫn sống rất tốt mà? Nếu trước con đã coi anh ta là thói quen trong cuộc sống thì bây giờ hãy biến việc không có anh ta trở thành thói quen. Hãy học để việc đó trở thành bình thường như trước kia con vẫn sống hơn là ngồi ôm mối tình đã chết trong lòng. Và con hãy nhớ "Gieo hành vi gặt thói quen". Sau này con hãy rút kinh nghiệm, kể cả trong tình yêu hay hôn nhân, phải luôn rèn luyện để mình tự chủ, độc lập và bản lĩnh, và luôn có thể nói "sẵn sàng" với việc từ bỏ một thói quen không tốt.
5. Đừng gắn thất bại với tình yêu và cảm xúc của bản thân
Chia tay không nghĩa là trái đất sụp đổ. Đổ vỡ không có nghĩa là thất bại. Đừng gắn thất bại với cảm xúc cá nhân để dằn vặt bản thân mình. Hiếu thắng là đức tính không đáng có trong tình yêu. Dù ai là người ra đi, ai là người nói câu chia tay trước cũng đâu có quan trọng, vì đơn giản và rốt cuộc thì cả 2 đã không còn ở bên cạnh nhau nữa. Con đừng coi đó là thất bại. Hãy nghĩ, nhờ mối tình này, nhờ sự đổ vỡ này mà con đã được trải qua những cảm xúc rất đời thường của con người, những hỉ nộ ái ố, cả những vui sướng hạnh phúc trong tình yêu, cả những đau đớn rất con người mà không phải không đáng để suy ngẫm. Những gì con đã có, những gì con mang theo sau đổ vỡ của tình yêu không hẳn chỉ là đau thương, mà còn có những kỉ niệm và trải nghiệm rất ngọt ngào đáng trân trọng đúng không con gái? Hãy cảm ơn tình yêu đó vì đã để lại trong con nhiều cảm xúc đến vậy.
6. Đã yêu đừng bao giờ nói câu "hối tiếc"
Mẹ rất thương con gái mẹ khi thấy con lăn lộn trong buồn đau. Nhưng con đừng bao giờ nói câu "hối tiếc". Con đã trưởng thành, con hãy chịu trách nhiệm về những việc mà con đã quyết định. Khi con dành tình yêu cho anh ta, con đâu có nghĩ đến chuyện mình sẽ "hối tiếc"? Hối tiếc là từ mẹ không muốn có trong suy nghĩ của con không chỉ ở tình yêu mà trong mọi việc. Người nói từ hối tiếc sẽ mãi chỉ là người yếu đuối, sẽ mãi quờ quạng trong khổ đau, vùng vẫy trong thất bại mà không thể đứng lên được. Hãy mạnh mẽ và quyết đoán lên con. Hãy học cách chấp nhận sai lầm và đứng lên từ thất bại. Đó mới là cách nghĩ và hành động khôn ngoan của một cô gái trưởng thành….
7. Học cách tha thứ
Con thân yêu, tha thứ cho người mà con đang thấy căm hận là điều rất khó khăn. Nhưng chúng ta đã được dạy dỗ từ những điều rất căn bản, rằng chỉ có thể sống tiếp và bước tiếp khi trong lòng thực sự thanh thản. Và tha thứ là con đường nhanh nhất để con quên mọi chuyện, đứng dậy và bước tiếp. Con nhớ không: "tha thứ cho kẻ thù là tha thứ cho chính bản thân mình". Hãy tha thứ cho tất cả những việc họ đã làm không phải với ta. Không phải vì họ, mà vì chính bản thân mình con ạ. Rồi sau này con sẽ ngồi và nghĩ lại mọi chuyện của ngày hôm nay, tự nhủ "sao khi xưa mình lại hâm quá thế…". Đôi khi người buông tay con mới là người quan tâm con nhất đấy con ạ.
Mẹ biết, đến một lúc nào đó, khi con đã tìm được hạnh phúc thực sự, rồi con sẽ cảm ơn người đàn ông đó, vì anh ta đã để con ra đi, hoặc thậm chí đẩy con ra đi.
8. Thời gian là liều thuốc quý giá
Thời gian- cái con cần bây giờ là thời gian. Thời gian là luôn liều thuốc quý. Nghe có vẻ lý thuyết, nhưng con cứ đi rồi sẽ thấy, cứ trải nghiệm rồi sẽ rõ. Lúc đầu nó sẽ làm cho con nhớ nhung, căm hận và đau rát, nhưng khi con đã vượt được qua khoảng thời gian đầu khó khăn, thì sau này con sẽ phải cảm ơn thời gian. Thời gian có thể khiến mọi vết thương đóng vẩy và liền da, bất kể là gì con ạ. Hãy coi đây là cơ hội để nhìn lại mình. Sống thật chậm, đi thật nhẹ, thở thật khẽ và cảm nhận thật nhiều. Đừng cố đi quá nhanh, đừng cố chạy trốn điều gì, đừng cố lấy cái nọ lấp vào cái kia, đừng cố làm trở thành người khác để quên đi mình của ngày xưa thất bại. Hãy nhìn thẳng và đối mặt với khó khăn, đau khổ. Trốn tránh hoặc đi vòng qua khó khăn là điều mẹ sẽ không bao giờ dạy con. Hãy chịu trách nhiệm vì những gì mình đã làm, ngẩng cao đầu để đứng dậy. Mọi thứ rồi sẽ qua con ạ, và hạnh phúc chỉ mỉm cười với những người dũng cảm dám đối mặt với khó khăn mà thôi.
9. Đừng tùy tiện khóc trước mặt đàn ông
Một nguyên tắc đối với cô gái mạnh mẽ và hiện đại mà mẹ muốn con học hỏi, đó là không khóc trước mặt bất kì người đàn ông nào. Con biết không, yếu đuối là một trong những thiệt thòi rất lớn của phụ nữ trong tình yêu. Con có thể vùi đầu vào lòng mẹ để khóc cho thỏa thích, nhưng đừng thể hiện điều đó trước mặt đàn ông. Đó cũng là một cách xây dựng lòng tự trọng và kiêu hãnh của con gái. Khóc thì nhiều nhất cũng chỉ khiến đối phương khó xử chứ không thể thay đổi được gì. Người yêu thương con thật sự sẽ không dễ dàng khiến con phải khóc. Còn người làm con khóc thì hầu hết sẽ không quan tâm đến những giọt nước mắt của con… Vậy con khóc làm gì cho đôi mắt thêm buồn hả con gái? Nếu con không thể khiến mình mạnh mẽ để không khóc, thì hãy nhớ điều này: "Người đàn ông làm cho con khóc nhiều nhất có thể là người con yêu nhất. Người hiểu được những giọt nước mắt của con từ đâu là người yêu con nhất. Nhưng, chỉ có người im lặng lau nước mắt cho con mới là người cuối cùng bên con". Hãy biết điều gì là đúng và cần cho bản thân con nhé.
10. Một nửa thế giới yêu thương luôn ở cạnh con
Con yêu quý, những lúc thế này mẹ biết con rất cô đơn. Con sẽ cảm thấy lạc lõng, hụt hẫng, và đơn độc. Nhưng con hãy nhìn xung quanh con. Con có bạn bè, có anh chị em, có mẹ cha…những người thực sự yêu thương và lo lắng cho con. Đôi lúc vì yêu thương một người đàn ông quá mức, mà con quên mất xung quanh mình có cả một nửa thế giới yêu thương luôn dành cho con- những tình cảm thực sự và bền vững. Mọi người luôn ở cạnh con lúc con đau buồn, lúc con gục ngã. Cũng sẽ giống như mẹ, chẳng ai giơ tay ra đỡ con dậy, nhưng sẽ là những nguồn động viên giống như mẹ đã từng nói khi con vấp ngã vì tập đi "Cố lên nào con gái, con đứng dậy nào, mẹ biết con làm được mà…". Con thấy đấy, mọi người luôn ở cạnh con lúc con cần dù chỉ là cái bắt tay chia sẻ, dù chỉ là cái vỗ vai trìu mến, hay chỉ là ánh mắt khích lệ… Chỉ có con đang lãng quên mọi người vì một người đàn ông không xứng đáng mà thôi. Bây giờ, con hãy quay nhìn lại để yêu thương những người thân yêu thực sự của mình. Hãy thôi khóc lóc, thôi than trách, thôi dằn vặt bản thân vì những điều ngớ ngẩn. Hãy dành thời gian quý báu đó để chăm sóc bản thân và những người thực sự yêu thương con. Con sẽ nhận ra ý nghĩa của cuộc đời không phải chỉ nằm ở 1 người đàn ông…
11. Tìm lại bản thân và không bao giờ được từ bỏ niềm tin
Mẹ nhớ con gái của mẹ, một cô gái tràn đầy sức sống, bản lĩnh và kiêu hãnh. Con mẹ trước đây kiểm soát bản thân và tình cảm rất tốt. Vậy mà bây giờ con lại cuộn mình ở đằng sau cái yếu ớt, mong manh của cuộc tình đã đi xa. Hãy tìm lại bản thân mình trước khi trượt dài biến mình trở nên già nua, yếu đuối và ngốc nghếch. Đây cũng là một thử thách con phải trải qua để biết mình có những gì, được những gì. Con đừng quên, trời sinh ra chúng ta vốn dĩ không thể nhìn thấy sau lưng để chúng ta hiểu rằng sống vì tương lai chứ không phải vì quá khứ.
12. Sung sướng hay khổ đau không phụ thuộc vào việc con là nam hay nữ
Con nói " Làm con gái thật khổ, sau này con sẽ không đẻ con gái để nó phải khổ đâu". Ôi, con gái dại khờ của mẹ, thành bại hay sướng khổ không nằm ở việc con là trai hay gái. Nó nằm ở việc con sống thế nào, thái độ với cuộc đời ra sao, đối mặt với khó khăn thế nào, và quan điểm hạnh phúc là thế nào. Chúng ta có thể lựa chọn được nhiều thứ, nhưng không thể chọn được cha mẹ hay con cái. Vậy chi bằng con hãy đúc rút những kinh nghiệm từ vấp ngã cũng như những bài học từ cuộc đời của mình để dậy dỗ con cái, dù nó là nam hay là nữ. Nếu sau này con có con trai, hãy dạy nó trở thành người đàn ông đàng hoàng, sống có trách nhiệm, luôn yêu thương và trân trọng người phụ nữ của mình. Nếu là con gái, con hãy dạy nó cách chấp nhận những khó khăn và tổn thương từ cuộc sống, sống sao cho mạnh mẽ và vững vàng, độc lập và bản lĩnh. Sống để thấy con cái mình trưởng thành "thực sự" mới là nền tảng căn bản của hạnh phúc, con gái ạ.
Con gái của mẹ, tình yêu vốn là con dao 2 lưỡi, nó có thể đâm nát con tim hay có khi khắc sâu vào tim ta những vết khắc diệu kì mà sẽ theo ta đến hết cuộc đời. Hãy cảm ơn cuộc đời vì đã cho ta được sống và được yêu. Đừng bao giờ sợ hãi tình yêu. Con hãy tin là cuộc sống rất công bằng. Nếu cuộc sống đã cho con một nỗi đau, chắc chắn sẽ mang một người đến để xoa dịu nỗi đau đó. Mẹ chỉ muốn con hiểu rằng, chúng ta có thể ngã bất kì lúc nào trong cái cuộc sống vốn dĩ nhiều biến động này. Nhưng con hãy nhớ, có thể vấp ngã nhưng không được suy sụp, có thể bị tổn thương nhưng không bao giờ giữ lại nỗi đau. Con hãy biết chờ đợi, chờ đợi một tình yêu thực sự..như chờ xe bus vậy. Có thể sớm, có thể muộn, nhưng chắc chắn nó sẽ đến. Điều quan trọng là con phải kiên nhẫn…để đi đúng tuyến. Con hãy tin, trái đất hình tròn và sau cùng "những người yêu nhau sẽ ở bên nhau".
Còn bây giờ, đứng lên nào con gái…..
* * *
ST +Võ Như Quỳnh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)