Tối nay nó quyết định ở nhà, chuẩn bị tinh thần mai bắt đầu ngày đầu tiên của 365 ngày đằng đẵng cày bừa...
Nghe nhạc Phú Quang, và nó phát hiện ra tất cả những cái quái quỷ gì mâu thuẫn choang choác với nhau hợp lại sẽ tạo nên 1 chỉnh thể là Nó.
- Nó ăn mặc cái bang, nói cười sặc mùi Polpot nhưng lại hay lui tới phòng trà của các vị "lão thành cách mạng" - nam thanh nữ tú U40 -50.
- Nó thường có tên trong danh sách triệu tập của những cuộc vui - đám đông nhưng thật ra không khoái chỗ đông người. Nó thích lọ mọ 1 mình...
- Nó cũng là con người của thế giới bar sôi động, nhưng 1 mình 1 phòng thì nó thích Phú Quang, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên...
- Đối với nó, thật đáng mỉa mai nếu những trải nghiệm sâu và sắc, tinh tế nhưng nhẹ nhàng của nhạc Phú Quang lại được thể hiện bởi những giọng hát gào thét, những bộ mặt nhăn nhó nhầu nhĩ như quả vải khô hay trái táo tầu...Không cần thiết phải như vậy... Hát chứ có phải diễn kịch hình thể đâu mà phải khổ thế! Vì vậy, nó thích cái da diết, khắc khoải trong cái nhẹ nhàng của Lê Dung và sự điềm tĩnh của Quang Lý....Túm lại là nó chẳng biết nó đang nghĩ gì, đang bị làm sao, và nãy giờ đang nói cái gì...
Nhưng có 1 điều nó biết cực kì rõ, rõ hơn ai hết: Giờ nó phải đi ngủ....
Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012
Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012
Nói chung là...
- Nói chung là nó khá hốt hoảng vì khi xem lại hình chụp giữa 1 rừng hoa vạn thọ, nó không tìm thấy nó đâu, không biết đâu là hoa đâu là người, và hình như chính nó là chậu vạn thọ to nhất... Hèn gì năm nay bố nó chỉ mua cúc chứ hông mua vạn thọ như năm ngoái...
- Nói chung là hình như nó thấy sốt ruột, lo lắng... Có những việc lẽ ra nó phải thực hiện cách đây vài năm nhưng đến tận bây giờ nó vẫn chưa chốt hạ thành nghị quyết, lên kế hoạch để thực hiện. Nó ham chơi như 1 con dở hơi. Ai biểu ông bà dạy rằng " Trẻ không chơi già hối hận "...
- Nói chung là nó phải ngẫm lại vài cái nghĩ...
- Nói chung là nó phải ngẫm lại vài cái nghĩ...
- Nói chung là nó nhận ra rằng cái hủy diệt được sinh ra ngay trong lòng cái bất diệt... Chỉ trong lòng cái bất diệt mới đủ sức sinh ra cái hủy diệt...
- Nói chung là nó thấy nhớ nhiều thứ khi leo lên chiếc xe jeep cởi truồng ấy... Trong 1 nhà hàng hải sản đông đúc, nó phải cố gắng lắm mới có thể gạt đi những âm thanh hỗn tạp để lắng nghe những câu chuyện chắp vá về 1 người... Nghe để tập quen với " mặc kệ", " chấp nhận "...nhưng thật khó khăn!
- Nói chung là nó buộc phải mỉm cười khi ngồi trong 1 góc nhỏ của 1 phòng trà nhỏ, nó lại được nghe " Một thời để yêu " rồi " Anh còn nợ em", " Tình ca du mục "... Nó thấy thông cảm được cho mình vì những món nợ không thể trả vì sự thật vì có những món nợ nó cũng không thể đòi.
- Nói chung nó thấy khâm phục chính mình khi có thể nhắn tin với 1 ông anh 2 tiếng đồng hồ ( đến tận 1h30' sáng ) với những đề tài rất chi là Hợp chủng quốc Hoa Kì và hàn lâm khủng: bài hát " Hoa cỏ mùa xuân " -> ông nhạc sĩ có vấn đề ( ông í chả biết đếch gì về mùa xuân. Hoa đắt vãi, cái làm nên mùa xuân là bánh chưng và giò chả ) ->...-> cụ Lý bị cụt chân -> khổ thân thằng Chí Phèo -> nhẽ cụ í nên tạch nhưng vì cụ ấy còn tay nên thằng Chí Phèo phải tạch -> nên nghe " Đám cưới chuột " -> chuột và người có liên quan với nhau vì mùa xuân dành cho muôn loài, trong đó có cả người lẫn chuột -> ... -> ( con em vài lần bị kết loạn là hâm nặng quá )... -> tiền lì xì...
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012
Những khoảnh khắc đầu năm...
1. Niềm vui đầu tiên là khi đến đón, được thấy nhỏ bạn tươi tắn, vui vẻ chứ không như tưởng tượng của nó. Giao thừa nó cứ nghĩ bạn nó sẽ khóc thật nhiều và sáng mùng 1 sẽ ra khỏi nhà với bộ dạng buồn bã, rũ rượi, lôi thôi...
2. Lên mộ chú. Sáng mùng 1 nghĩa trang đông đúc... Âm dương cách biệt như đồng hiện tại những giờ phút chuyển giao thiêng liêng đầu năm qua những làn khói hương mong manh bảng lảng...
3. Lên chùa Hải Đức - nơi gửi cốt của mẹ bạn nó... Ngôi chùa đẹp nằm trên đồi cao... Những ô để cốt sát nhau : đủ mọi giai tầng ở mọi lứa tuổi... Nó khẽ thở dài nhưng thấy lòng nhẹ tênh khi chợt thấy dù có là 1 quý bà giàu sang, vợ của 1 người nổi tiếng hay 1 đứa trẻ vô danh chưa kịp ra đời cuối cùng cũng giống nhau - quy về 1 khoảng không gian khoảng 20cm2 với 1 hũ sành, 1 tấm bia nhỏ, 1 cái đĩa và 1 cái lọ hoa thật nhỏ... 4. Quay về chùa Long Sơn... Chật ních người. Trong điện thì chẳng có chỗ quỳ lạy, ở ngoài sân thì khói cay xè mắt...
Gặp cả nhà Chíp ở chùa... Không còn ý định tin vào bói toán, tử vi nhưng vẫn cứ sà vào hàng bán tử vi...Mua rồi đọc lấy đọc để...
4. Năm nay được gặp lại đám lục lâm thảo khấu ở khu tập thể cũ... Vài chục đứa trẻ sàng sàng nhau được sinh ra trong 1 khu tập thể quân đội, chúng nó cùng nhau nghĩ ra đủ trò tinh ác: từ việc nhảy xuống bể tắm chung của các chú công nhân đến ăn trộm trái cây... Đủ mọi trò quái đản mà trong bảng vàng thành tích thì cùng nhau đi...ị bậy chưa phải là việc ghê gớm lắm...
5. Năm nào cũng vậy, chờ đợi nhất là được họp nhóm tại 1 căn nhà nhỏ lưu dấu bao nhiêu kỉ niệm từ năm học lớp 6... Bọn con gái giúp cô chuẩn bị đồ ăn
Thầy có vẻ không tin tưởng vào khả năng...bóc bánh chưng của mình. Nhưng không! Cực kì chuyên nghiệp.
Bọn con trai thì tranh thủ sát phạt kiếm chác...
Căn nhà này ngày mùng 3 năm nào cũng như muốn vỡ ra vì vui vẻ, tiếng cười... Từng đứa mừng tuổi thầy cô...
Thật ra bọn yêu quái này chỉ hoa hòe để rinh đi của thầy 1 thùng bia và gần 3 chai rượu Tây chứ chẳng tử tế rì... Kết quả là chú rể mới ngà ngà, nói đủ điều và làm đủ trò... (chưa bao giờ thấy hắn say. Dễ thương không chịu được )
( Chúc mày năm nay kiếm được người vợ tuyệt vời như vợ tao và gàn như B.T )
Thành viên mới - " thuần chủng " của nhóm chỉ thích ăn cơm nguội và ngậm vú giả Chíp ốm, không đến được nhưng tiền lì xì vẫn được nhận đủ
3. Lên chùa Hải Đức - nơi gửi cốt của mẹ bạn nó... Ngôi chùa đẹp nằm trên đồi cao... Những ô để cốt sát nhau : đủ mọi giai tầng ở mọi lứa tuổi... Nó khẽ thở dài nhưng thấy lòng nhẹ tênh khi chợt thấy dù có là 1 quý bà giàu sang, vợ của 1 người nổi tiếng hay 1 đứa trẻ vô danh chưa kịp ra đời cuối cùng cũng giống nhau - quy về 1 khoảng không gian khoảng 20cm2 với 1 hũ sành, 1 tấm bia nhỏ, 1 cái đĩa và 1 cái lọ hoa thật nhỏ... 4. Quay về chùa Long Sơn... Chật ních người. Trong điện thì chẳng có chỗ quỳ lạy, ở ngoài sân thì khói cay xè mắt...
Gặp cả nhà Chíp ở chùa... Không còn ý định tin vào bói toán, tử vi nhưng vẫn cứ sà vào hàng bán tử vi...Mua rồi đọc lấy đọc để...
4. Năm nay được gặp lại đám lục lâm thảo khấu ở khu tập thể cũ... Vài chục đứa trẻ sàng sàng nhau được sinh ra trong 1 khu tập thể quân đội, chúng nó cùng nhau nghĩ ra đủ trò tinh ác: từ việc nhảy xuống bể tắm chung của các chú công nhân đến ăn trộm trái cây... Đủ mọi trò quái đản mà trong bảng vàng thành tích thì cùng nhau đi...ị bậy chưa phải là việc ghê gớm lắm...
5. Năm nào cũng vậy, chờ đợi nhất là được họp nhóm tại 1 căn nhà nhỏ lưu dấu bao nhiêu kỉ niệm từ năm học lớp 6... Bọn con gái giúp cô chuẩn bị đồ ăn
Thầy có vẻ không tin tưởng vào khả năng...bóc bánh chưng của mình. Nhưng không! Cực kì chuyên nghiệp.
Bọn con trai thì tranh thủ sát phạt kiếm chác...
Căn nhà này ngày mùng 3 năm nào cũng như muốn vỡ ra vì vui vẻ, tiếng cười... Từng đứa mừng tuổi thầy cô...
Thật ra bọn yêu quái này chỉ hoa hòe để rinh đi của thầy 1 thùng bia và gần 3 chai rượu Tây chứ chẳng tử tế rì... Kết quả là chú rể mới ngà ngà, nói đủ điều và làm đủ trò... (chưa bao giờ thấy hắn say. Dễ thương không chịu được )
( Chúc mày năm nay kiếm được người vợ tuyệt vời như vợ tao và gàn như B.T )
Thành viên mới - " thuần chủng " của nhóm chỉ thích ăn cơm nguội và ngậm vú giả Chíp ốm, không đến được nhưng tiền lì xì vẫn được nhận đủ
Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012
Hôm nay và ngày mai...
- Chiều 29 lang thang phố phường cùng nhỏ bạn, nó bắt gặp trên đường biển 1 cặp vợ chồng cùng 2 đứa con nhỏ. 4 người nắm tay nhau đi dạo. Sao mà hạnh phúc, sao mà bình yên! Mọi người đang tất ta tất tưởi sửa soạn bữa cơm cúng giao thừa, có người quần quần áo áo chuẩn bị ra đường... Họ - những bộ đồ bộ mặc ở nhà chẳng thèm thay, nắm tay nhau đi dạo... Mùa xuân không nằm ở quần áo, không nằm ở sự vội vàng kia mà nằm trong hạnh phúc giản đơn, ở phút giây thảnh thơi trong lòng họ...
- Chiều 29, nó đi mua cho mẹ của đứa bạn và chú nó mỗi người 1 bình hoa giả để ngày mai lên mộ sớm. Mẹ của bạn nó chùm hoa màu hồng, chú nó màu cam...Những ngày cuối năm, người nó nghĩ đến nhiều nhất là chú nó... Thấm thoắt đã gần 10 năm... Mùa hè năm ấy, mẹ con nó đang đi nghỉ hè phải lao vội về NT vì tin chú nó bị K gan. Chú nó - niềm an ủi duy nhất của mẹ con nó... Cả nhà nó sẵn sàng chấp nhận tán gia bại sản nếu cứu được chú nó... Cuộc đời vẫn nhiều sự khắc nghiệt, phũ phàng...
- Chiều 29, nó chỉ ước ao 1 điều duy nhất: chú nó sống lại để thím nó khỏi lủi thủi 1 mình, ông ngoại nó sống dậy để tuổi 83 của bà ngoại nó đỡ tội nghiệp...
- Chiều 29, tâm hồn nó hoang hoải, rã rời vì không còn cách nào có thể tin được " đức năng thắng số "...
- Chiều 29, nó xót lòng khi nghĩ đến đứa bạn đang ngồi sau xe nó. Mẹ mất rồi, bố cũng ra đi cách đây mấy ngày, anh chị đã có hạnh phúc riêng, lại ở xa, 1 mình bạn nó trong 1 căn nhà thênh thang đã cũ...Sự bất hạnh và cô độc khiến cuộc sống của bạn nó trở nên tạm bợ...Lúc này - 1h38' sáng mùng 1, bạn nó có thể đã ngủ, có thể đang tự mình lau những đi những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài...
- Chiều 29, nó nghĩ về những niềm tin đã bị phản bội...
- Chiều 29, nó chờ đợi chương trình Táo quân vì đó sẽ là những nụ cười nhập khẩu, những cái nhếch mép cuối cùng của nó trước khi niêm phong 2011.
- 29, nó thấy vui vì mẹ Đốm ngoài gạo nếp Điện Biên, ô mai Hà Nội còn mang cho nó 1 bịch vẹm xanh; B.Nga muối dưa chua cho nó, Bình ù thì cho nó mứt dừa+ gừng; K.Nga cho nó 3 miếng chả cá cực ngon... 4 đồng nghiệp... Nó chả cho ai cái gì hề hề... Nó cứ sống vớ vẩn, bô lô ba la và thỉnh thoảng mấy người lớn hơn cứ tự yêu thương, chăm chăm cho nó tí tí như thế... Nó thích được yêu thương cái kiểu như thế...
- Trước giao thừa, nó nhận được tin nhắn của người bạn nhỏ 8 tuổi mà nó rất mực yêu thương - con vịt con răng ốm.
- Khoảnh khắc linh diệu, bố mẹ lì xì nhau rồi nó được bố mẹ lì xì, nó được lì xì cả nhà và được cùng cả bố mẹ và em trai uống bia mừng Năm Mới. Lòng bình yên, dịu dàng vì cuộc đời nó vẫn hiện hữu ở đây: bình an, khỏe mạnh...
- KHoảnh khắc linh diệu, nó lặng lẽ lên lầu. Trong khi bố thắp hương thì nó chụp hình nhưng bông pháo hoa bừng nở ở 1 góc trời thành phố
- Khoảnh khắc linh diệu, nó được nghe điện thoại chúc mừng năm mới của 2 bà mẹ ở miền Bắc xa xôi. Cầu trời cho 2 bà và lũ trẻ can đảm, mạnh khỏe, nhiều niềm vui...
- Khoảnh khắc linh diệu, nó tin tưởng vào ngày mai...
- Chiều 29, nó đi mua cho mẹ của đứa bạn và chú nó mỗi người 1 bình hoa giả để ngày mai lên mộ sớm. Mẹ của bạn nó chùm hoa màu hồng, chú nó màu cam...Những ngày cuối năm, người nó nghĩ đến nhiều nhất là chú nó... Thấm thoắt đã gần 10 năm... Mùa hè năm ấy, mẹ con nó đang đi nghỉ hè phải lao vội về NT vì tin chú nó bị K gan. Chú nó - niềm an ủi duy nhất của mẹ con nó... Cả nhà nó sẵn sàng chấp nhận tán gia bại sản nếu cứu được chú nó... Cuộc đời vẫn nhiều sự khắc nghiệt, phũ phàng...
- Chiều 29, nó chỉ ước ao 1 điều duy nhất: chú nó sống lại để thím nó khỏi lủi thủi 1 mình, ông ngoại nó sống dậy để tuổi 83 của bà ngoại nó đỡ tội nghiệp...
- Chiều 29, tâm hồn nó hoang hoải, rã rời vì không còn cách nào có thể tin được " đức năng thắng số "...
- Chiều 29, nó xót lòng khi nghĩ đến đứa bạn đang ngồi sau xe nó. Mẹ mất rồi, bố cũng ra đi cách đây mấy ngày, anh chị đã có hạnh phúc riêng, lại ở xa, 1 mình bạn nó trong 1 căn nhà thênh thang đã cũ...Sự bất hạnh và cô độc khiến cuộc sống của bạn nó trở nên tạm bợ...Lúc này - 1h38' sáng mùng 1, bạn nó có thể đã ngủ, có thể đang tự mình lau những đi những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài...
- Chiều 29, nó nghĩ về những niềm tin đã bị phản bội...
- Chiều 29, nó chờ đợi chương trình Táo quân vì đó sẽ là những nụ cười nhập khẩu, những cái nhếch mép cuối cùng của nó trước khi niêm phong 2011.
- 29, nó thấy vui vì mẹ Đốm ngoài gạo nếp Điện Biên, ô mai Hà Nội còn mang cho nó 1 bịch vẹm xanh; B.Nga muối dưa chua cho nó, Bình ù thì cho nó mứt dừa+ gừng; K.Nga cho nó 3 miếng chả cá cực ngon... 4 đồng nghiệp... Nó chả cho ai cái gì hề hề... Nó cứ sống vớ vẩn, bô lô ba la và thỉnh thoảng mấy người lớn hơn cứ tự yêu thương, chăm chăm cho nó tí tí như thế... Nó thích được yêu thương cái kiểu như thế...
- Trước giao thừa, nó nhận được tin nhắn của người bạn nhỏ 8 tuổi mà nó rất mực yêu thương - con vịt con răng ốm.
- Khoảnh khắc linh diệu, bố mẹ lì xì nhau rồi nó được bố mẹ lì xì, nó được lì xì cả nhà và được cùng cả bố mẹ và em trai uống bia mừng Năm Mới. Lòng bình yên, dịu dàng vì cuộc đời nó vẫn hiện hữu ở đây: bình an, khỏe mạnh...
- KHoảnh khắc linh diệu, nó lặng lẽ lên lầu. Trong khi bố thắp hương thì nó chụp hình nhưng bông pháo hoa bừng nở ở 1 góc trời thành phố
- Khoảnh khắc linh diệu, nó được nghe điện thoại chúc mừng năm mới của 2 bà mẹ ở miền Bắc xa xôi. Cầu trời cho 2 bà và lũ trẻ can đảm, mạnh khỏe, nhiều niềm vui...
- Khoảnh khắc linh diệu, nó tin tưởng vào ngày mai...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)