Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Viết cho 9a2

Viết cho 9a2...
05:54 15 thg 7 2012Công khai174 Lượt xem 3

Kì nghỉ hè kết thúc. Cô trở về đối diện với năm học mới - nhiệm vụ mới, học sinh mới...

9A2 mến yêu! Ngày mai chúng ta sẽ gọi ngày hôm nay là ngày hôm qua. Bỗng nhiên cô thấy hụt hẫng và hình như hơi hoang mang khi phải gọi các em là HỌC SINH CŨ. Ngày mai cô trò chúng ta sẽ chỉ còn là quá khứ của nhau, tất cả chỉ còn là kỉ niệm...

Bao nhiêu vui buồn, bao nhiêu nụ cười và nước mắt các ngươi nhỉ? Ta dường như đã kiệt sức vì các ngươi...

Cô đã trở nên hung dữ, cô nóng nảy, cô phát xít Hít-le từ lúc nào chính cô cũng không biết nữa... Cô chỉ nhớ, hình như khi cô xé nát quyển Ngữ văn là lúc những con chữ đã văng ra, rơi vào lòng trắc ẩn của các em...

Kì thi gay go bắt đầu là lúc cô xa các em hơn ngàn cây số nhưng sau mỗi môn thi là 1 loạt tin nhắn lại ùa vào điện thoại. Nào là khoe, nào là mách, nào là thở than... Cô vui vì điều đó...

Xong rồi. Kẻ thành công , người thất bại... Ai đã nỗ lực thì gọi là hái quả, ai đã biếng lười thì gọi là trả giá...Cái giá đắt đấy chứ, nhưng chưa phải là tất cả...

Ngày mai, mỗi người 1 nơi, thật cố gắng nhé! Chơi hết mình đi, nhưng đừng bao giờ phí phạm thời gian và lơ là việc học.

1 lần cuối cô nhắc nhở: Hãy gắng sống xứng đáng cho nhau!


HÔM ẤY


9a2 trong 1 ngày cùng cả trường đi dã ngoại. Xe nườm nượp đến, và hăm hở lên đường...



Nó và những thứ dopping cần thiết cho 1 ngày mà nó nghĩ nó sẽ phải kiệt sức...



4 lớp (9a2, 10a1,10a2 và 10a4 ) thực hiện chính sách thắt lưng buộc bụng ( để khỏi buộc miệng ) nên đi trên 3 xe buýt.



" Người đẹp xin rác " - 1 văn hóa rất Hermann.



Đến bãi biển Nhũ Tiên - khu du lịch Sông Lô. Trò đầu tiên 9a2 và 10a1 chơi với nhau là kéo co.



Mỗi đoạn văng ra 1 chỗ...



Trò thứ 2 là " Chèo thuyền trên cát ".


Khi nó đi kiểm tra việc chuẩn bị bữa trưa ở nhà hàng Nhũ Tiên 1 về, bọn nhỏ rối rít khoe: " Lớp mình chơi gì cũng thua hết cô à. "

" Thế thì tạm nghỉ, rồng rắn lên mây, cô dẫn đi ăn trưa."




Nó cầm đầu 1 đoàn học sinh 65 mạng dọc theo bãi biển để lên nhà hàng...



Đũa đâu đũa đâu?






Ly đâu ly đâu?







Ăn xong rồi thì xem ảo thuật.



Trong khi các bạn nữa chuẩn bị trái cây tráng miệng...



thì các bạn nam đá bóng...



và chụp hình...



Ăn!



Kiều nữ chân ngắn và đại gia không có tiền...



" 13h rồi hả ? Chạy 2 vòng cho nóng người rồi cô cho tắm biển. ". Thế là cong phao câu lên, thi nhau chạy...





" Cô mượn được quần sooc của bạn Thảo rùi. Xuống biển chụp hình đê!"



( Sợ cô lên bờ ) " Tạt nước cô đê! "






Thi xây tòa lâu đài trên cát...











Nhiệt tình, hăng hái lắm vì giải nhất sẽ được sở hữu con heo đất đựng...tiền ngu của lớp mà kà kà




Các kiến trúc sư bên công trình thế kỉ, được xây rất tỉ mỉ...











Lại nhào xuống biển tắm...




Cô lại bị tạt nước...



Cùng nắm tay nhau chạy lên bờ...


Cùng tắm nước ngọt...

Chúng nó xả tóc cho cô và cứ khen tóc cô dài...




Típ tục ăn!



Rút quân. Sinh hoạt lớp trong khi chờ xe điện...



Xe điện đến, tạm biệt bãi biển Nhũ Tiên nhỏ nhắn, bình yên, xinh đẹp...






Tranh thủ lúc chờ xe buýt, tác nghiệp ở Cây cầu gỗ ở cổng



rồi cây cầu xi măng...





Không thể bỏ qua cây cầu treo. thấy các bạn trường khác định qua từ phía bên kia, chúng nó thì nhau lắc...



Rồi dụ dỗ thế nào mà biến cả cô thành tòng phạm...



Ra đến tận ngoài cổng, xe vẫn chưa đến, nghĩ tụi nhỏ oải lắm rồi, nhưng vẫn mỗi nhóm 1trò. Mình thích nhất cái trò ném nắp thùng này....






Sáng kiến là xếp thành hình " 9.2 " để chụp hình kỉ niệm nhưng vì không chụp được từ trên cao xuống nên cô trò mới giống dân tị nạn thế này đây...




Một ngày chỉ có thể tổng kết bằng 2 chữ: " Mĩ mãn!"

***************************************************

NẾU...THÌ...CÓ...KHÔNG?

1. Nếu không có 1 hành động rất nhỏ của " người đẹp xin rác " thì cô trò mình làm được 1 việc làm có ý nghĩa lớn: giữ được 1 hình ảnh đẹp về thương hiệu HG không ?



=> Chắc chắn là không. Nếu mỗi người làm 1 việc rất nhỏ là xả 1 cọng rác, 1 vỏ bị bim bim thì khi chúng ta xuống đất, chiếc xe buýt sẽ ngập ngụa rác và cô trò mình sẽ được nhận về những cái lắc đầu thất vọng, những ánh mắt coi thường của các cô chú nhân viên trên xe ( và tiếng xấu đồn xa...). Thương hiệu lớn HG vì hành động nhỏ mà tan tành thành mây khói.
=> Giữ gìn vệ sinh chung, văn minh, lịch sự nơi công cộng ( eo ơi đùng nói tục chửi thề nữa! ) là điều các em luôn phải nhớ!

2. Nếu đến nơi, mỗi người làm 1 việc riêng, mỗi nhóm chơi 1 trò chơi nhỏ thì có được 1 niềm vui chung, những tiếng cười lớn không ?




=> Tất nhiên là không thể. Lúc đó các em chỉ có thể có được những niềm vui nhỏ bé đơn độc. Nếu chỉ nhét phone vào tai nằm dài trên ghế nghe nhạc thì các em không thể nhận được niềm vui từ gần 70 người khác mang lại cho mình trong ngày hôm đó. Nhạc thì lúc nào cũng có thể nghe, chuyện riêng lúc khác có thể tâm sự, nhưng niềm vui chung với tập thể, kỉ niệm cùng thầy cô và các bạn chỉ đi qua trong đời các em 1 lần.
=> Hãy luôn hướng lòng mình về phía có niềm vui chung.

3. Nếu không đi cùng 1 xe buýt, không có cô T.Minh và các anh chị lớp 10A1 thì cô trò mình thể nhân đôi niềm vui như vậy không ?




=> Cũng không đâu cả lớp. Cô quyết định đi chung xe và chơi chung với 10a1 là hợp lí phải không?
=> Các em hãy tìm thấy và đón nhận niềm vui nơi mọi người ngay cả khi các em cảm thấy không thoải mái, mất tự do...vì mỗi người xung quanh đều có thể mang lại cho các em những niềm vui lớn, chỉ là các em không nhận thấy mà thôi...4. Nếu khi chơi trò kéo co hay chèo thuyền trên cát, 1 bạn nào đó không buông tay, 1 mắt xích nào đó không bung bật ra thì lớp mình thua không?




=> Các em đã thắng nếu điều đó không xảy ra.  Chỉ 1 mắt xích có vấn đề, cả cỗ máy có thể đổ sụp. Hãy nhìn 1 cỗ máy đang hoạt động, các em sẽ thấy các bánh răng lăn tròn để đan cài thật khít vào nhau. Các em sẽ tìm thấy sức mạnh của mình trong tập thể, và tập thể muốn mạnh thì nhất định mỗi người phải vì mọi người (Và các bạn chính là phần các em còn thiếu ).
=>9a2 sẽ khác rất nhiều nếu tất cả cùng cố gắng. Mỗi người nỗ lực 1 chút thì công sức của cả tập thể sẽ không tan tành chỉ vì sự thiếu trách nhiệm của 1 vài người...

5. Nếu các em không nghe lời cô đã dặn rất kĩ lúc ở nhà ( nhường nhịn, bình tĩnh...) thì lớp mình thể có 1 ngày vui trọn vẹn từ phút đầu đến phút cuối không?



=> Các em nhỏ hơn, nhưng cô dặn rất kĩ phải nhường các anh chị khi đi xe buýt, khi sinh hoạt chung. Nếu chúng ta xích mích, gây gổ đánh nhau; nếu các em phá phách làm cô phải cáu gắt, nghịch dại bị chảy máu đầu; nếu1 bạn không nghe lời bị cô "trục xuất " về nhà ...thì chắc chắn niềm vui không bao giờ trọn vẹn...
=> Nghe lời là thượng sách. Các em muốn tự do thì buộc phải tự giác ( và lần sau đừng ồ lên khi cô đưa ra bất cứ quy định gì. Quy định nào cũng có lí do của nó ).
6. Nếu mỗi lần sóng đánh lên, cuốn trôi công trình của các em, các em không kiên nhẫn và dũng cảm xây lại thì mình thể hoàn thành được công trình ấy không ?








=> Các em đã chọn sai chỗ để xây móng cho công trình nên sóng mới xô vào tận nơi, cuốn đi. Cũng như các em vì lười biếng mà mất gốc.
       Bây giờ, nếu hủy toàn bộ công trình thì so với các bạn, các em sẽ bị tụt lại rất xa, sẽ thua cuộc nên buộc phải vừa xây cao lên, vừa bồi lại cho móng chắc chắn. Công việc này đòi hỏi sự kiên nhẫn và lòng quyết tâm.
=> Công việc học tập cũng vậy...Không kiên nhẫn và dũng cảm, quyết tâm, các em sẽ chỉ là những kẻ thất bại hèn nhát.



Ảnh của CHUÔNG GIÓ
4000
  • Như mai
    Giáo dục thế này mới là giáo dục đúng nghĩa! Chị khâm phục em quá, mặc dù em bảo em trẻ tuổi người, tuổi nghề, nhưng tâm huyết và phương pháp thì em luôn dồi dào!

    Chúc em luôn tìm được nhiệt huyết trong công việc. Em ở Nha Trang phải không? Nơi đó cũng rất gần gũi với chị đấy. Chị đã từng sống ở Nha Trang 2 năm em ạ. Rất thích nơi đấy em ơi!
    • CHUÔNG GIÓ
      Dạ, cảm ơn lời động viên của chị! Thế mà vẫn không cảm nổi học trò, vẫn bị coi là " đạo đức giả " đấy chị ạ. Lúc nào có dịp trở lại, chị nhất định gọi Chuông nhé!

    • Như mai
      Ừ, sẽ có ngày trở lại em ạ. Hy vọng lúc ấy sẽ được gặp em.

      Nghề nào cũng có cái khó, tuy nhiên bằng tấm lòng, đạo đức nghề nghiệp, sự cảm thông, chia sẻ... chị nghĩ rồi cũng có ngày các em nó hiểu, cả phụ huynh nữa.

    Ảnh của CHUÔNG GIÓ
    4000
  • Nguyễn Ánh Nhật
    Bao giờ cho tôi được ...ngày xưa!?
    • CHUÔNG GIÓ
      Đi thẳng thôi bác ơi! Em ngại lắm. Quay lại, đi lại, mệt lắm

  • Thầy lang vn
    THẦM CẢM ƠN NGƯỜI CHÈO ĐÒ VĨ ĐẠI !
    • CHUÔNG GIÓ
      Thầy làm cư dân mạng có dịp cười Chuông. Người chèo đò bé tẹo thầy ạ. Nhỏ cả tuổi đời lẫn tuổi nghề... Đường đến sự vĩ đại còn xa lắm thầy à.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét