Thứ Ba, 18 tháng 3, 2008

18/3

14h50':

09578706...Nhớ ánh mắt Thảo nhìn Thuỷ đầy lo lắng. Bỏ học tí nữa không được thi. Nhớ bát cháo Thảo mua Thuỷ ăn hết vèo vì Thảo mua cháo nhiều thịt hơn bọn nó.Nhớ lần đầu tiên gặp Thảo. Ghét.
09578706: Không hiểu sao rất nhiều lần Thuỷ không thể nói lời cảm ơn Thảo. Vì Thuỷ sợ Thảo mắng và thấy như vậy lại có lỗi với Thảo. Nhưng mà Thảo ơi, Thảo là người bạn luôn giúp Thuỷ khi khó khăn. Ghi trong lòng vậy.

Thuỷ bị tai nạn, nằm nhớ về thời SV, lục thấy hình ảnh của mình...Uh, cái thời trong trẻo...
Lần đó Thuỷ bị loét dạ dày, bạn bè hết hồn vì chẳng hiểu sao Thuỷ cứ khóc tu tu, ôm bụng lăn trên giường lăn xuống. KTX lạ lẫm vì mới nhập học, chưa quen thân ai, đứa nào cũng mới xa nhà, luôn ở thế " thủ ". Mình ở lại bệnh viện với Thuỷ, 3 ngày, bỏ quá 20% số tiết, suýt nữa bị cấm thi...1 buổi sáng, mình mua cháo về, năn nỉ mãi Thuỷ mới ăn với điều kiện là ăn xong mình sẽ mua cho Thuỷ 1 cây kẹo " Ngọt ngào như vòng tay âu yếm ". Thuỷ ăn xong, mình vừa chạy xuống căng tin thì thấy cô chú giường bên cạnh gọi toáng lên : " Con vào xem bạn con sao chứ nó khóc la quá chừng ". Mình khóc như mưa gọi bác sĩ ầm ĩ khi thấy Thuỷ lăn lộn trên giường, sợ cô bạn ...chết vì bát cháo mình mua có vấn đề...

Nhớ về Thuỷ lại nhớ về Minh lớp Lý - cô bạn cùng phòng KTX. Minh bị ốm, nửa đêm lết xuống uống nước thì bị xỉu. Hộc tốc chở Minh xuống BV... Mình ở lại, khi BS chuyền nước cho Minh, mình mệt quá nằm ké cái chiếu ở hành lang thiếp đi 1 chút. Minh muốn đi WC nhưng không gọi mình, tự đi, huyết áp tụt đột ngột, Minh lại xỉu. Mình bật dậy khi thấy BS, y tá chạy rầm rầm, bình ôxy, máy điện tim được đẩy hết vào phòng. BS căng thẳng xốc tim cho Minh rồi gắm trên người Minh đủ thứ dây điện...Minh mê man, còn mình lại được 1 phen khóc hết nước mắt...

Những lúc bạn bè đến thăm đông thì ổn, khi bạn bè về hết rồi thì 2 người thay nhau doạ mình như thế đó... Giờ nhớ lại vẫn còn rưng rưng... Cái thời yêu thương nhau thắm thiết, luôn hết lòng vì nhau...

16h01':

09767880: ( Mẹ Thảo Uyên - 1 HS cũ ): Mải miết với công việc, tất bật với chuyện cơm áo gạo tiền mà thời gian qua đi lúc nào không biếc...Mùng 8 tháng 3 qua đi dật mình nhớ ra thấy mình thật tệ. ( ông nội Thảo Uyên đang nằm viện).. Nhân ngày Q.T chị chúc cô trẻ khoẻ luôn xinh đẹp như ngày nào. Chúc GD hạnh phúc.
Thương quá những dòng tin nhắn vụng về vẫn còn sai nhiều lỗi chính tả...
Thỉnh thoảng vẫn nhận được 1 tin nhắn cảm động như thế từ mẹ Thảo Uyên - cô học trò nhỏ chuyển trường từ năm ngoái. Năm nay mùa đông thật dài, và dường như lạnh hơn vì chẳng còn ai tặng mình hoa sữa mỗi ngày...Nhớ mãi hình ảnh cô bé tóc dài, ham học hỏi và đặc biệt là Thu về không bao giờ quên hái hoa sữa cho mình mỗi ngày: nếu mình có tiết thì những nụ hoa be bé, trắng xinh luôn được đặt trang trọng trên bàn GV, ngày mình không có tiết thì Uyên luôn chạy tới đặt vào tay mình... Những bông hoa trong túi áo lạnh luôn làm bàn tay mình nồng nàn, ấm áp...

Một buổi chiều ngập tràn HP!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét