Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

Thứ 7 hiếm hoi

- Không phải lên trường, thảnh thơi cà phê, sung sướng...

- Nghe bạn mình kể chuyện, nhói lòng! Số nó đúng là số con rệp... Ông trời chưa cho nó gì nhiều mà lấy đi của nó nhiều thứ quá... Buồn nhỉ ?  Buồn thấm thía. Chua chát và ngậm ngùi đời 1 người con gái. Đúng là ở thời nào thì phận con gái cũng thiệt thòi, tội nghiệp và khó lường... Trên đời này có cả những kỉ vật thiêng liêng như thế cũng đành lòng làm giả sao ? Cái gì giả và thật chẳng phân biệt, sao giống nhau được ? Chỉ có "đểu giả" và "đểu thật" là giống nhau mà thôi...
- Mà thôi. Chồng của cậu tốt. Vậy là đủ rồi, bạn của tôi ạ. Ggsk nhé!

- Con White nhà N chẳng đẻ được. Con bạn mình sao có thể ngố đến mức để con chó đau đẻ suốt từ đêm qua mà đến tận chiều nay mình biết được, gắt lên nó mới mang con chó xuống NT để mổ. Cuối cùng chết 4 con, chỉ 1 con cao số nhất sống sót... Nhớ Lusa nhà mình hồi đó, đẻ 2 lần phải mổ cả 2... Giờ Lusa cùng mới Mít... đã phiêu lãng ở 1 phương trời nào đó rồi... Bánh ô tô mang chúng đi... Mình mua Lusa bằng nửa tháng lương vào những ngày tột cùng đau khổ...


Nhớ Lusa và Mít kinh khủng!Duyên đến đó là hết, chúng chẳng ở với mình nữa... Đành vậy...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét