Viết cho B...
0985878 ( Hỏi xoáy ): Theo em, đàn ông sợ nhất điều gì ?
0168579 ( Đáp xoay ): Đàn ông sợ nhất KHÔNG ĐƯỢC LÀM đàn ông và KHÔNG LÀM ĐƯỢC đàn ông.
0985878 ( Tiếp tục ): Phụ nữ không sợ nhất điều gì ?
0168579 ( Né tránh ): Phụ nữ sợ nhất là KHÔNG BIẾT LÀM phụ nữ...
...
Trưa nay ăn trưa để làm sọt rác cho b, t sực nhớ ra những câu trả lời t đã dành cho câu hỏi cắc cớ của 1 người hay "thử " t. Hình như những câu trả lời tưng tửng của t lại trùng hợp với bi kịch hôm nay của b - cái viễn cảnh mà t đã thấy trước ngày b cưới...Hôn nhân là 1 chiếc áo mà người ta chẳng được thử trước bao giờ...
Hôm qua, đêm của t như dài hơn với những tn của b... T biết là bạn của t đang vượt ngưỡng, và có nguy cơ đòi vượt ngục...
Hôm nay gặp nhau, b bắt t ngồi im - không được nói - diễn đàn phải dành riêng cho b... Nghe đến đâu t lặng người đến đấy... Có cái gì đó xót xa, tiếc nuối... Nuốt từng thìa cơm mà cay đến tận trong lòng...
Giọt nước đã rơi xuống hồ - đánh mất mình. Giá như giọt nước ấy đã rơi vào chiếc lá sen để tỏa sáng!
Lũ t mình - đen hôi xấu xí, đùi to, chân ngắn... nhưng sống thật nhiều, yêu thật nhiều, mơ ước thật nhiều - toàn những điều nhỏ bé, giản dị...Tụi mình đã có những ngày tháng thật tự do, thật" đã", thật vui... Và những gì mình hướng đến không phải là 1 cuộc sống gia đình cằn cỗi, nghèo nàn về mọi mặt như những gì b đang nếm trải...
B đã có 1 giọt điên rồ trong tình yêu, trong quyết định ngày ấy nhưng lại thiếu đi 1 giọt lí trí, tỉnh táo trong sự điên rồ...
Thế mà t và N vẫn thường bó gối trong 1 góc quán cà-phê, thở dài cho mình và mừng cho b: "... Cuối cùng thì nó đã bình yên, đầy đủ và hạnh phúc nhất... Sóng gió với nó đã qua cả rồi..."...Tụi t cứ nghĩ rằng b đã nhanh hơn, thanh toán xong đoạn đời lận đận, gian nan trước thì bình yên trước...
Thôi thì hãy kiên nhẫn hơn 1 chút với Khối Bê Tông mà b đã chọn ( đến chừng nào b còn có thể ). Khi B thèm được làm phụ nữ thì có lẽ - biết đâu - anh ấy cũng đang kiệt sức với khát vọng được làm đàn ông, làm được đàn ông - 1 trụ cột của gia đình...Đừng làm thay việc của anh ấy nữa. Sự gồng gánh của b vô tình đã vô hiệu hóa vai trò của anh ấy trong gia đình... Anh ấy có thể không thể hoàn thành tốt vai trò của 1 trụ cột, nhưng ít ra cần phải biết rằng người chồng, người cha thì cần phải làm những gì...
Can đảm b nhé! T thầm phục những gì b đã trải qua và đạt được... Cứ vươn tới bầu trời, có thể b sẽ không hái được những vì sao nhưng ít ra cũng không phải kết thúc với 1 nắm bùn trong tay...
P/s: Please! đừng nặng tay với anh nhân viên đã vô tình chọc t. Quyết định của b có thể sẽ làm vợ anh ấy rơi vào bi kịch không được làm phụ nữ đấy
0985878 ( Hỏi xoáy ): Theo em, đàn ông sợ nhất điều gì ?
0168579 ( Đáp xoay ): Đàn ông sợ nhất KHÔNG ĐƯỢC LÀM đàn ông và KHÔNG LÀM ĐƯỢC đàn ông.
0985878 ( Tiếp tục ): Phụ nữ không sợ nhất điều gì ?
0168579 ( Né tránh ): Phụ nữ sợ nhất là KHÔNG BIẾT LÀM phụ nữ...
...
Trưa nay ăn trưa để làm sọt rác cho b, t sực nhớ ra những câu trả lời t đã dành cho câu hỏi cắc cớ của 1 người hay "thử " t. Hình như những câu trả lời tưng tửng của t lại trùng hợp với bi kịch hôm nay của b - cái viễn cảnh mà t đã thấy trước ngày b cưới...Hôn nhân là 1 chiếc áo mà người ta chẳng được thử trước bao giờ...
Hôm qua, đêm của t như dài hơn với những tn của b... T biết là bạn của t đang vượt ngưỡng, và có nguy cơ đòi vượt ngục...
Hôm nay gặp nhau, b bắt t ngồi im - không được nói - diễn đàn phải dành riêng cho b... Nghe đến đâu t lặng người đến đấy... Có cái gì đó xót xa, tiếc nuối... Nuốt từng thìa cơm mà cay đến tận trong lòng...
Giọt nước đã rơi xuống hồ - đánh mất mình. Giá như giọt nước ấy đã rơi vào chiếc lá sen để tỏa sáng!
Lũ t mình - đen hôi xấu xí, đùi to, chân ngắn... nhưng sống thật nhiều, yêu thật nhiều, mơ ước thật nhiều - toàn những điều nhỏ bé, giản dị...Tụi mình đã có những ngày tháng thật tự do, thật" đã", thật vui... Và những gì mình hướng đến không phải là 1 cuộc sống gia đình cằn cỗi, nghèo nàn về mọi mặt như những gì b đang nếm trải...
B đã có 1 giọt điên rồ trong tình yêu, trong quyết định ngày ấy nhưng lại thiếu đi 1 giọt lí trí, tỉnh táo trong sự điên rồ...
Thế mà t và N vẫn thường bó gối trong 1 góc quán cà-phê, thở dài cho mình và mừng cho b: "... Cuối cùng thì nó đã bình yên, đầy đủ và hạnh phúc nhất... Sóng gió với nó đã qua cả rồi..."...Tụi t cứ nghĩ rằng b đã nhanh hơn, thanh toán xong đoạn đời lận đận, gian nan trước thì bình yên trước...
Thôi thì hãy kiên nhẫn hơn 1 chút với Khối Bê Tông mà b đã chọn ( đến chừng nào b còn có thể ). Khi B thèm được làm phụ nữ thì có lẽ - biết đâu - anh ấy cũng đang kiệt sức với khát vọng được làm đàn ông, làm được đàn ông - 1 trụ cột của gia đình...Đừng làm thay việc của anh ấy nữa. Sự gồng gánh của b vô tình đã vô hiệu hóa vai trò của anh ấy trong gia đình... Anh ấy có thể không thể hoàn thành tốt vai trò của 1 trụ cột, nhưng ít ra cần phải biết rằng người chồng, người cha thì cần phải làm những gì...
Can đảm b nhé! T thầm phục những gì b đã trải qua và đạt được... Cứ vươn tới bầu trời, có thể b sẽ không hái được những vì sao nhưng ít ra cũng không phải kết thúc với 1 nắm bùn trong tay...
P/s: Please! đừng nặng tay với anh nhân viên đã vô tình chọc t. Quyết định của b có thể sẽ làm vợ anh ấy rơi vào bi kịch không được làm phụ nữ đấy
Tui thích câu nói của ai đó đã cảnh báo bà, rằng: "Cố gắng quá coi chừng... quá cố!"... Có thể...