Khai tử cho người bạn thân...
Bà chị vừa bảo tớ là chị ấy có 1 người bạn làm ở bệnh viện tâm thần, sẵn sàng quyết thoáng 1 cuộc điện thoại, alo 1 câu để tớ được gửi vào đấy với chế độ chăm sóc đặc biệt. ưu ái vãi... Thời bủi của các mối quan hệ mờ lị...Không gửi gắm cẩn thận, mấy đứa khác bệnh nặng hơn lại có tí máu Luyện trong người lại oánh tớ hỏng người... Nhiều người chửi tớ là dở hơi đẳng cấp bờ dzồ phét sờ nồ khi tớ quyết định bỏ ra 2 trịu rưỡi để cậu được thở oxi lâu hơn, thoi thóp thêm 1 thời gian nữa bên tớ. Nhưng giờ thì "lật bức tầm tong " vì dòng BL40 người ta không sản xuất lâu rồi, phụ kiện đặt bữa giờ cũng không có... Hồi giờ tớ không có thói quen đổi đời điện thoại. Mua 1 đống tiền, bán rẻ như tro. mà kể thì cũng phải thôi vì tớ thường dùng từ lúc mua về cho đến khi hãng sx quên béng là đã từng sx ra dòng điện thoại tớ đang dùng thì bán cho ai được nữa mà chả tình cho không biếu không... Cậu - 1 quả sô-cô-la kiều diễm được rinh ra khỏi siêu thị điện thoại vào dịp SN tớ nhưng cậu chỉ thuộc về tớ vào 1 ngày mà tớ phát hiện ra cậu mang trong lòng mình những bí mật làm tớ đau khổ...tớ căm hận cậu nhưng không thể không biết ơn cậu vì rõ ràng cậu là 1 người bạn tử tế... Ngẫm lại, ở đời chẳng có cái gì là vĩnh cửu. Những thứ mình tưởng sẽ bền bỉ, vĩnh hằng lại là những thứ nguây nguẩy ngoáy mông bỏ mình đi nhanh nhất, phũ phàng nhất, vào lúc mình không ngờ nhất... Thật ra, nếu coi cậu là 1 người bạn có linh hồn thì tớ nên hóa kiếp cho cậu lâu rồi. Tớ cứ cố giữ cậu, bắt cậu phải bị phanh thây banh xác 5 lần 7 lượt. Đau đớn. Thê thảm. Thôi, cậu phải chết để các hãng sx điện thoại được sống. Và cậu nên chết để mang đi dùm tớ những quá khứ đau buồn... Hôm nay, thứ 6 ngày 13 - đẹp trời - tớ quyết định đọc bài văn tế để khai tử cho cậu... Vĩnh biệt - bạn yêu thương! ( Đọc xong bài văn tế này tớ sẽ uống nốt liều thuốc khìn khìn, thần kinh cuối cùng...)
Bà chị vừa bảo tớ là chị ấy có 1 người bạn làm ở bệnh viện tâm thần, sẵn sàng quyết thoáng 1 cuộc điện thoại, alo 1 câu để tớ được gửi vào đấy với chế độ chăm sóc đặc biệt. ưu ái vãi... Thời bủi của các mối quan hệ mờ lị...Không gửi gắm cẩn thận, mấy đứa khác bệnh nặng hơn lại có tí máu Luyện trong người lại oánh tớ hỏng người... Nhiều người chửi tớ là dở hơi đẳng cấp bờ dzồ phét sờ nồ khi tớ quyết định bỏ ra 2 trịu rưỡi để cậu được thở oxi lâu hơn, thoi thóp thêm 1 thời gian nữa bên tớ. Nhưng giờ thì "lật bức tầm tong " vì dòng BL40 người ta không sản xuất lâu rồi, phụ kiện đặt bữa giờ cũng không có... Hồi giờ tớ không có thói quen đổi đời điện thoại. Mua 1 đống tiền, bán rẻ như tro. mà kể thì cũng phải thôi vì tớ thường dùng từ lúc mua về cho đến khi hãng sx quên béng là đã từng sx ra dòng điện thoại tớ đang dùng thì bán cho ai được nữa mà chả tình cho không biếu không... Cậu - 1 quả sô-cô-la kiều diễm được rinh ra khỏi siêu thị điện thoại vào dịp SN tớ nhưng cậu chỉ thuộc về tớ vào 1 ngày mà tớ phát hiện ra cậu mang trong lòng mình những bí mật làm tớ đau khổ...tớ căm hận cậu nhưng không thể không biết ơn cậu vì rõ ràng cậu là 1 người bạn tử tế... Ngẫm lại, ở đời chẳng có cái gì là vĩnh cửu. Những thứ mình tưởng sẽ bền bỉ, vĩnh hằng lại là những thứ nguây nguẩy ngoáy mông bỏ mình đi nhanh nhất, phũ phàng nhất, vào lúc mình không ngờ nhất... Thật ra, nếu coi cậu là 1 người bạn có linh hồn thì tớ nên hóa kiếp cho cậu lâu rồi. Tớ cứ cố giữ cậu, bắt cậu phải bị phanh thây banh xác 5 lần 7 lượt. Đau đớn. Thê thảm. Thôi, cậu phải chết để các hãng sx điện thoại được sống. Và cậu nên chết để mang đi dùm tớ những quá khứ đau buồn... Hôm nay, thứ 6 ngày 13 - đẹp trời - tớ quyết định đọc bài văn tế để khai tử cho cậu... Vĩnh biệt - bạn yêu thương! ( Đọc xong bài văn tế này tớ sẽ uống nốt liều thuốc khìn khìn, thần kinh cuối cùng...)
- Với 1 em "siêu mẫu" đẹp như vậy thì "đại gia" chơi ngông 1 tí cũng chả sao!Trả lời nhận xét này
- Chời én chì rì mà nhanh như điện ! Tài thía tớ hoa cả mắt ! Hic ! Hóa kiếp cho ló đi , cho ló sang kiếp hác mình lại có phúc hơ hơ !Trả lời nhận xét này
- Giá cả leo thang! Xã hội thì quá nhiều bất công! IC ẩm thì có tội tình giề đâu mà mắc $ thế? Lương tăng 1 đồng thì tiêu quá 5 đồng. Thế mà vẫn ... ngoay ngẩy ngoài đời thì lạ thật đấy?!!!Hiển thị tất cả trả lời 2
- Ơ! thế vẫn không kíu được à? Câu này hay: Thôi, cậu phải chết để các hãng sx điện thoại được sống. Nhiều lúc người bị thần quynh nói nhiều câu hay phết, chí ní phết. Keke...Hiển thị tất cả trả lời 2